Biết đến thơ Mới là một cái duyên. Yêu thơ Mới có khi lại là nợ. Nợ tình không trả sẽ có ngày linh hồn bơ vơ không chỗ dựa. Viết những dòng này, chép lại những bài này cũng để tìm người đồng cảm.
Hàn Mặc Tử đã có tập “Xuân như ý” , vẻ tươi sáng của xuân tràn ngập từng ý thơ. Tôi chỉ dè dặt làm tuyển tập “Thu như ý” này, mong tìm một chút lắng đọng. Xuân là mùa vui, bao giờ cũng nhiều ước vọng chờ mong, người ta dễ yêu vẻ non xanh, tươi trẻ của Xuân. Tôi còn ngây dại, không yêu Xuân được nhiều như thế.
Với tôi, buồn có lẽ dễ say hơn vui. Cảnh buồn là cảnh chứa tâm tư, nhạc buồn là nhạc mang mê đắm, thơ buồn là thơ ấp ủ tình lưu ly, mơ màng màu xanh hy vọng và nhẹ nhàng ý niệm: xin người đừng lãng quên. Tình thu in sắc sầu bi thiết. Có mùa nào khiến người ta khắc khoải, thổn thức vì chia ly như mùa thu?
“Sầu thu lên vút, song song
Với cây hiu quạnh, với lòng quạnh hiu …”
(“Thu rừng” – Huy Cận)
Tâm hồn thi sĩ thường nhạy cảm, Thu mới chớm “với áo mơ phải dệt lá vàng”, Thu chín “gió thu hoa cúc vàng lưng dậu” và cả khi Thu cạn “cây gì mảnh khảnh run cầm cập / Điềm báo thu vàng gầy xác xơ” đều làm người xao động. Thu đối với thi sĩ như người tình muôn tuổi.
Có những cảm xúc không nhờ những bài thơ mà tôi đưa vào tuyển tập này thì tôi vẫn còn bỡ ngỡ lắm. Có những rung động với thiên nhiên đã khơi dậy trong tôi, vì tôi đã quên. Quên chẳng phải vì không nhớ được, mà ý có nhưng chưa thể bày tỏ, đành cho nó ngủ vùi xuống góc khuất trong sâu thẳm tâm can, đợi ai đó đánh thức, khiến tất cả hồi sinh.
Dù Thu cạn vẫn là Thu quyến rũ. Thu cứ làm cho người ngẩn ngơ, lắm lúc lại phải thốt lên, như Chế Lan Viên đó, “Chao ôi! Thu đã tới rồi sao?”. Hãy coi những lời tôi nói đây là của kẻ lãng du gắng gượng tìm lại chút ngọt ngào của tình yêu. Tôi không nỡ “cản tình xuân” mà lạc trong mộng về những ngày thu trước. Sầu này không làm cây úa lá, chỉ có tình này làm tôi héo úa thôi. Mình tôi sẽ mơ một cảnh “Thu như ý” của riêng tôi.
Tôi định đưa tất cả thơ tôi yêu vào đây trong hỗn loạn, mông lung. Nhưng phải chăng vậy là quá phũ phàng với chính mình? Chuyện của những ai đây, mà cũng như chuyện của tôi đó …
Một ngày đầu xuân …
Nghĩ đến khi “mùa thu chưa tới, lòng tôi đã nhuộm màu ảo não” rồi “nghe rét mướt luồn trong gió”, nghe “Tiếng thu” mà “nhìn thu mới về”. Thu trước mới qua độ nào đây, chừ thu nay đã đến, sao nhanh quá! Biết “Ý thu”, chắc thấu cả “Tình thu”. Lòng buồn thương nhớ những chiều “cõi lòng man mác” bởi chẳng được theo tình. Lặng ngắm thu xa, buông câu tiễn biệt rồi, còn lòng “buồn phơn phớt” làm chi, để tới hôm nay xuân về, vẫn “mang lì chiếc áo độ thu tàn” cho “say mộng ảo”, nhớ nhung cái ngày thu đã xa?
Phần của tôi, tôi đã tâm sự. Giờ là lúc các bạn suy ngẫm về những lời trên qua 12 bài thơ dưới đây. Sẽ may mắn lắm nếu ai đó thấu hiểu tâm sự của hồn tôi, tôi hi vọng như thế!
K.P (2014)
Tham khảo thêm một số trang web về tiếng Nhật
Đăng kí học tiếng Nhật: https://forms.gle/X44hZPKAoJUvUYua7
Behance của mình: https://www.behance.net/phanthuha62
Tra cứu các cách kết hợp từ trong tiếng Nhật (cơ sở dữ liệu của Viện nghiên cứu Quốc ngữ Quốc gia NB): http://nlb.ninjal.ac.jp/
Tổng hợp ngữ pháp tiếng Nhật: https://phanthuha.me/category/tieng-nhat/
Đọc thêm về Jujutsu Kaisen: https://phanthuha.me/category/jujutsu-kaisen/